Đánh giá bằng chứng khi sử dụng Phytoestrogen so với liệu pháp ERT truyền thống
Liệu pháp thay thế estrogen (ERT) được khuyến nghị cho phụ nữ sau mãn kinh chủ yếu để giảm các triệu chứng mãn kinh và ngăn ngừa loãng xương và bệnh tim mạch. Tuy nhiên, chỉ có 35% đến 40% phụ nữ từng bắt đầu ERT, và nhiều người đã ngưng sử dụng. Một trong những lý do khiến phụ nữ thật sự không mong muốn nhận điều trị bằng liệu pháp ERT sau mãn kinh là vì họ cho rằng estrogen kê đơn là "không tự nhiên". Do đó, ngày càng có nhiều quan tâm đến việc sử dụng các estrogen có nguồn gốc từ thực vật, còn được gọi là Phytoestrogen. Vậy Phytoestrogen có gì khác biệt? Tại sao liệu pháp ERT bị từ chối ở nhiều quốc gia?
Bài nghiên cứu này đánh giá các bằng chứng về tiềm năng của Phytoestrogen, ở dạng thực phẩm hoặc chế phẩm bổ sung, để thay thế các dạng ERT truyền thống.
Một cuộc tìm kiếm toàn diện các tài liệu quốc tế đã xác định được hơn 1000 bài báo được xuất bản trong 30 năm qua về Phytoestrogen. Tổng cộng, 74 nghiên cứu đã được chọn để đưa vào tổng quan này dựa trên mức độ phù hợp, bao gồm các đối tượng con người nếu có thể, và dưới nhiều dạng nghiên cứu khác nhau. Các nghiên cứu kiểm tra sự ức chế của Phytoestrogen đối với sự phát triển của các dòng tế bào ung thư trong ống nghiệm và trên động vật.
Các nhà nghiên cứu cũng xem xét vai trò của Phytoestrogen trong việc giảm mức Cholesterol và việc sử dụng một dẫn xuất Phytoestrogen, Ipriflavone, trong việc ngăn ngừa loãng xương. Một số nghiên cứu nhỏ xem xét vai trò của Phytoestrogen trong việc ngăn ngừa các triệu chứng mãn kinh. Bằng chứng cho những lợi ích sức khỏe tiềm năng của Phytoestrogen ngày càng nhiều. Tuy nhiên, những lợi ích sức khỏe đã được chứng minh lâm sàng của ERT được kê đơn vượt xa những lợi ích của Phytoestrogen. Do đó, không có đủ bằng chứng để khuyến nghị sử dụng Phytoestrogen thay cho ERT truyền thống,
Liệu pháp thay thế Estrogen sau mãn kinh (ERT) đã được sử dụng trong hơn 25 năm và liệu pháp kết hợp Estrogen-Progesterone đã được sử dụng rộng rãi trong ít nhất 15 năm qua. Trong bài viết này nói về cả 2 liệu pháp thay thế Estrogen và Estrogen kết hợp-Progesterone.
Kiến thức hiện tại về ERT đến từ các nghiên cứu quan sát lớn, nghiên cứu thuần tập và các thử nghiệm đối chứng ngẫu nhiên. Kết quả của các nghiên cứu này cho thấy, nếu được sử dụng để phòng ngừa ban đầu, ERT có liên quan đến việc giảm tỷ lệ tử vong do bệnh tim mạch khoảng 35%, làm giảm nguy cơ loãng xương khoảng 50%; và làm giảm các triệu chứng mãn kinh. Các nghiên cứu nhỏ hơn cho thấy ERT cũng có thể cải thiện hoặc giảm tỷ lệ mắc các bệnh lý như mất trí nhớ, bệnh Alzheimer, rụng răng. Danh sách này chưa đầy đủ và tiếp tục mở rộng khi các nghiên cứu sâu hơn được thực hiện. Nhược điểm của ERT bao gồm sự gia tăng tiềm ẩn:
- Nguy cơ ung thư vú (nguy cơ tương đối dường như là khoảng 1,3% sau ít nhất 8 năm sử dụng ERT).
- Chảy máu âm đạo.
- Tăng nguy cơ ung thư nội mạc tử cung nếu phụ nữ có tử cung nguyên vẹn. Tuy nhiên, nguy cơ này bị phủ nhận khi sử dụng liệu pháp kết hợp estrogen-progesterone.
Hiệu quả sức khỏe cộng đồng của ERT bị giảm vì chỉ có khoảng 35% đến 40% phụ nữ mãn kinh từng bắt đầu dùng ERT và chỉ có khoảng 15% tiếp tục dùng nó lâu dài. Có rất nhiều lý do giải thích cho sự tin tưởng thấp này bao gồm cả việc bác sĩ không xác nhận và các yếu tố bệnh nhân như sợ ung thư vú, không thích tác dụng phụ của việc chảy máu âm đạo và quan niệm can thiệp vào quá trình "tự nhiên".
Sự quan tâm của người tiêu dùng đối với việc sử dụng các loại thuốc thay thế, đặc biệt là việc sử dụng các chất bổ sung và thảo mộc để điều trị các triệu chứng mãn kinh đã tăng lên nhanh chóng. Theo báo cáo, 70% bệnh nhân sử dụng liệu pháp bổ sung không tiết lộ điều này với bác sĩ chăm sóc của họ vì họ không coi đây là thuốc hoặc sợ bác sĩ không chấp thuận. Khi quyết định sử dụng các liệu pháp bổ sung, bệnh nhân thường dựa trên quyết định của họ và theo trên các báo cáo trong tài liệu giáo khoa hơn là thông tin từ các thí nghiệm khoa học.
Nhiều phụ nữ không muốn dùng ERT truyền thống và ngay cả các liệu pháp thảo dược là tự nhiên, đó là lý do họ thích dùng thuốc kê đơn "không tự nhiên", mặc dù thực tế là ERT truyền thống thường có nguồn gốc tự nhiên. Các liệu pháp thảo dược và có nguồn gốc từ thực vật thường được coi là an toàn hơn, mặc dù không có tiêu chuẩn nào kiểm soát chất lượng của các liệu pháp này.
Mặc dù các chất bổ sung từ thảo dược có thể có hiệu quả, chúng cũng có thể nguy hiểm, bị trộn lẫn với các chất gây ô nhiễm, hoặc có các tác dụng phụ không xác định hoặc có hại.
Vì vậy ngày nay đã xuất hiện các loại thuốc thay thế được sử dụng cho thời kỳ mãn kinh bao gồm Phytoestrogen, thảo mộc và chất bổ sung dinh dưỡng. Các loại thảo mộc truyền thống được khuyên dùng cho các triệu chứng mãn kinh bao gồm black cohosh, dầu hoa anh thảo, chasteberry và cam thảo. Vitamin E là một loại thực phẩm chức năng thường được khuyên dùng. Một bài báo đánh giá gần đây về các loại thảo mộc và chất bổ sung này tiết lộ rằng bằng chứng khoa học còn rất ít về tính an toàn và hiệu quả của chúng. Một số thử nghiệm ngẫu nhiên có đối chứng đã được thực hiện để điều tra việc sử dụng chúng và những thử nghiệm này cho thấy không có thử nghiệm nào tốt hơn giả dược.
>> XEM THÊM: Thảo mộc và Phytoestrogen - Loại nào tốt, loại nào nên cẩn trọng <<
Phytoestrogen là các Estrogen thực vật tự nhiên có cấu trúc hóa học tương tự như Estrogen của người và có khả năng gắn vào các thụ thể Estrogen đã được chứng minh. Mối quan tâm đến các Phytoestrogen này (trong tài liệu thường gọi là "Estrogen tự nhiên" hoặc "Estrogen thực vật") như một phương pháp điều trị thay thế cho mãn kinh gần đây đang được quan tâm nhiều nhất.
Tăng lượng Phytoestrogen trong chế độ ăn uống được cho là làm giảm nguy cơ ung thư và bệnh tim mạch. Các Phytoestrogen đậm đặc có ở dạng viên và được bán rộng rãi trong các cửa hàng thực phẩm tốt cho sức khỏe và trên Internet. Các trang web chứng thực rằng các chất bổ sung này là tự nhiên, giống với nội tiết tố của con người và có hiệu quả như ERT theo toa. Người ta khẳng định rằng những chất bổ sung này có thể làm giảm mức Cholesterol, giảm các triệu chứng mãn kinh.
Đánh giá này tóm tắt dữ liệu thử nghiệm đã được công bố hiện có về những lợi ích có thể có và tác dụng phụ của Phytoestrogen để xem liệu có đủ dữ liệu chứng minh những tuyên bố này hay không. Chúng tôi so sánh bằng chứng này với những lợi ích đã biết và tác dụng phụ của ERT được chỉ định.
Dựa trên các dữ liệu khoa học có sẵn, có bằng chứng nào cho thấy Phytoestrogen có thể thay thế ERT truyền thống không?
Cơ sở dữ liệu MEDLINE, CINAHL và Cochrane từ ngày 1 tháng 1 năm 1966 đến ngày 30 tháng 9 năm 1999, đã được tìm kiếm các bài báo sử dụng các thuật ngữ "Phytoestrogen", "Isoflavones", "Coumestans", "Lignans" và "Đậu nành" và được tham chiếu với các thuật ngữ "Cholesterol," "tăng lipid máu", "ung thư nội mạc tử cung", "ung thư vú", "loãng xương", "bốc hỏa", "bệnh tim mạch vành", "mãn kinh" và "phòng ngừa". Danh sách tham khảo của các bài báo đã xuất bản được tìm kiếm có liên quan về Phytoestrogen.
Tiêu chí lựa chọn các bài báo bao gồm bài báo khoa học quốc tế. Trong tầm quan trọng có thể, chúng tôi đã cố gắng xem xét bằng chứng từ các nghiên cứu ngẫu nhiên, có đối chứng thay vì các nghiên cứu quan sát hoặc dịch tễ học. Các nghiên cứu trên động vật được đưa vào để hỗ trợ dữ liệu trên người. Các nghiên cứu invitro được sử dụng để hỗ trợ dữ liệu động vật hoặc con người, hoặc nếu không có sẵn dữ liệu invivo. Khi sự quan tâm đến Phytoestrogen tăng lên, số lượng các nghiên cứu cũng tăng lên. Tính tới thời điểm hiện tại đã có tổng cộng 74 bài báo được coi là phù hợp.
I. PHYTOESTROGEN LÀ GÌ?
Phytoestrogen là một nhóm đa dạng các hợp chất thực vật không Steroid có thể hoạt động như Estrogen và xuất hiện tự nhiên trong hầu hết các loại thực vật, trái cây và rau. Nhóm này được ghi nhận lần đầu tiên vào năm 1926 là có hoạt tính Estrogen. Bởi vì Phytoestrogen sở hữu phenolic, điều này cho phép tạo liên kết với các thụ thể estrogen ở người. Chúng liên kết với cả hai loại thụ thể Estrogen, thụ thể Erα và các thụ thể Erβ được phát hiện gần đây.
Nhiều Phytoestrogen dường như có thể kết nối với thụ thể Erβ cao hơn so với các Estrogen Steroid, điều này cho thấy rằng chúng có thể được hấp thụ qua các con đường khác nhau. Tuy nhiên, mặc dù có khả năng liên kết với thụ thể Estrogen, nhưng chúng yếu hơn nhiều so với Estrogen nội sinh ở người, với tỷ lệ tương ứng ở 10 hoạt động sẽ ít hơn 10 lần so với ERT. Chúng dường như sở hữu cả yếu tố của Estrogen và kháng Estrogen, nhưng cho dù chúng hoạt động chủ yếu như một Estrogen hay một chất kháng Estrogen cũng phụ thuộc vào lượng Estrogen nội sinh lưu hành của một cơ thể, số lượng và loại thụ thể Estrogen. Mặc dù chúng có hoạt tính Estrogen thấp, nhưng chúng thường có trong cơ thể với số lượng cao hơn nhiều so với Estrogen được sản xuất nội sinh.
Hình 1
Có 3 loại Phytoestrogen chính - Isoflavone (mạnh nhất), Coumestans và Lignans (Hình 1). Có hơn 1000 loại Isoflavone, nhưng được nghiên cứu phổ biến nhất là Genistein và Daidzein, chúng cũng được cho là có đặc tính Estrogen cao nhất. Genistein và Daidzein có mặt trong các loại đậu như đậu nành, cỏ ba lá, đậu lăng và các loại họ đậu. Trong tất cả các loại hạt, Isoflavone có nhiều trong đậu nành. Các sản phẩm đậu nành thứ cấp (sữa hoặc bột mì) chứa lượng Isoflavone thấp hơn các chế phẩm. Isoflavone liên kết với Glucose, và khi con người ăn vào, được phân cắt bằng Enzym trong ruột và chuyển hóa thành các dạng hoạt tính.
Sự trao đổi chất của Phytoestrogen ở mỗi người khác nhau và cũng có sự khác biệt về giới tính, phụ nữ dường như chuyển hóa chúng hiệu quả hơn. Hoạt tính Estrogen của các Isoflavone rất khác nhau.
Các Lignans (enterolactone hoặc enterodiol) được tìm thấy trong hạt lanh (với số lượng lớn), đậu lăng, ngũ cốc nguyên hạt, trái cây và rau. Các nhóm khác, hiếm khi được lựa chọn như Coumestan (được tìm thấy trong thực vật nảy mầm), Flavone, Flavanones, Chalcones, Terpenoit và Saponin.
II. LỢI ÍCH TIỀM NĂNG CỦA PHYTOESTROGEN
Tỷ lệ mắc một số bệnh, đặc biệt là ung thư rất khác nhau giữa các vùng địa lý. Trong các nghiên cứu quan sát dịch tễ học, người ta ghi nhận rằng tỷ lệ ung thư trực tràng, tuyến tiền liệt và ung thư vú ở Nhật Bản và các nước Đông Nam Á thấp hơn nhiều so với ở Hoa Kỳ. Sự khác biệt tương tự cũng được ghi nhận đối với các bệnh tim mạch. Sự quan tâm đến Phytoestrogen như một liệu pháp điều trị các triệu chứng mãn kinh bắt đầu khi ghi nhận rằng phụ nữ châu Á có tỷ lệ bốc hỏa như phụ nữ Mỹ xấp xỉ 10%. Đây là những nghiên cứu quan sát với nhiều yếu tố gây nhiễu bao gồm di truyền, tâm lý và chế độ ăn uống.
Tuy nhiên, các nghiên cứu của Nhật Bản chuyển đến Hoa Kỳ cho thấy người Nhật đã tăng con số tỷ lệ mắc bệnh "phương Tây" trong vòng 1 hoặc 2 thế hệ. Do đó, di truyền dường như không phải là yếu tố duy nhất mà còn do chế độ ăn uống. Khi so sánh chế độ ăn của người châu Á với chế độ ăn ở phương Tây, một trong những khác biệt đáng kể nhất là lượng đậu nành cao trong chế độ ăn của người châu Á. Chế độ ăn uống trung bình dẫn đến tiêu thụ đậu nành từ 20 đến 150 mg / ngày so với phụ nữ ở Hoa Kỳ chỉ ăn 1 đến 3 mg / ngày.
Đậu nành chứa hàm lượng Phytoestrogen cao, đặc biệt là Isoflavone. Kết quả của những nghiên cứu quan sát này, Isoflavone và đặc biệt là đậu nành, được bán trên thị trường như thực phẩm bổ sung và đồ uống, cũng như liệu pháp thay thế hormone tự nhiên không cần kê đơn.
Có thể bằng cách bổ sung chế độ ăn uống với Phytoestrogen mà chúng ta có thể cải thiện tình hình bệnh tật không? Bằng chứng được thảo luận dưới đây.
1. NGĂN NGỪA UNG THƯ
Phytoestrogen có một số hoạt động chống ung thư tiềm ẩn. Các nghiên cứu ban đầu tập trung vào hoạt động estrogen của chúng, đặc biệt là về khả năng giảm nguy cơ ung thư vú, nhưng các nghiên cứu gần đây đã phát hiện ra rằng các hoạt động của chúng không hoàn toàn là estrogen và các hoạt động phi nhiệt đới của chúng có thể quan trọng hơn trong việc ngăn ngừa ung thư. Các cơ chế được đề xuất mà chúng có thể ức chế tế bào ung thư bao gồm:
(1) ức chế DNA topoisomerase,
(2) ức chế hình thành mạch,
(3) cảm ứng biệt hóa trong các dòng tế bào ung thư, và
(4) cảm ứng quá trình apoptosis.
Nhiều nghiên cứu nuôi cấy tế bào invitro và thí nghiệm trên động vật invivo đã chứng minh rằng Phytoestrogen có thể ức chế khối u. Trong một đánh giá toàn diện về tiềm năng của phytoestrogen trong việc giảm sự phát triển của khối u, Fournier và cộng sự đã lưu ý rằng 16 trong số 17 nghiên cứu trên động vật cho thấy rằng việc bổ sung các sản phẩm đậu nành làm giảm tỷ lệ khối u ở vú, tuyến tiền liệt, gan, thực quản, và phổi. Isoflavone là thành phần đậu nành phổ biến nhất được thêm vào (11 nghiên cứu), nhưng nhiều thành phần khác của đậu nành (Genistein, Saponin đậu nành và bột đậu nành) cũng được sử dụng.
Nhiều nghiên cứu đã tập trung vào Isoflavone, Genistein, dường như là thành phần chính của đậu nành chống ung thư. Nó có đặc tính chống oxy hóa cũng có thể đóng một vai trò trong tác dụng chống ung thư. Nó có thể ức chế hoạt động của chất thúc đẩy khối u gây ra bởi hydrogen peroxide invitro và đã được chứng minh là ức chế tyrosine kinase. Hoạt động của nó như một chất chống ung thư có thể là kết quả của việc ức chế các enzym thúc đẩy sự phát triển của tế bào.
Cần thận trọng trong việc giải thích các bằng chứng sẵn có. Nhiều, nhưng không phải tất cả, tác dụng ức chế khối u đã đạt được với liều lượng lớn phytoestrogen, lớn hơn nhiều so với chỉ dùng thực phẩm trong các bữa ăn. Điều kiện thí nghiệm và nồng độ isoflavone rất khác nhau. Các dòng tế bào khác nhau và sự hiện diện hay không có estradiol cũng khác nhau.
Cho đến nay, không có thử nghiệm can thiệp nào sử dụng đậu nành hoặc các sản phẩm của nó ở người để ngăn ngừa ung thư. Những nghiên cứu này là cần thiết, nhưng sẽ khó thực hiện và kiểm soát. Ngoài ra, rất khó để tiến hành các nghiên cứu dịch tễ học về lượng đậu nành. Các đánh giá về số lượng và loại sản phẩm đậu nành được tiêu thụ trong 3 hoặc 4 thập kỷ trước nghiên cứu là không đáng tin cậy, cũng như khả năng liên kết thông tin này với sự phát triển của bệnh ung thư những năm sau đó.
Không có khuyến nghị nào có thể được đưa ra về việc sử dụng Phytoestrogen trong phòng ngừa hoặc điều trị ung thư ngoài thực tế rằng chúng dường như có những tác dụng đáng khích lệ trong ống nghiệm. Dựa trên bằng chứng này, không có tuyên bố kết luận nào có thể được đưa ra về tác dụng bảo vệ của Phytoestrogen trong chế độ ăn ngoài hầu hết các nghiên cứu trong ống nghiệm và động vật cho thấy rằng các thành phần đậu nành, đặc biệt là Isoflavone, có hoạt tính chống ung thư.
2. UNG THƯ VÚ
Một trong những lý do khiến phụ nữ ngại dùng ERT truyền thống là lo sợ phát triển ung thư vú. Các nghiên cứu gần đây đã cho thấy rằng nguy cơ ung thư vú tăng lên ở những bệnh nhân dùng liệu pháp ERT theo thời gian điều trị. Mức độ của mối liên quan này vẫn còn gây tranh cãi, nhưng rủi ro tương đối nằm trong khoảng 1 đến 2 năm sau tối, thiểu 5 năm điều trị.
Phytoestrogen có cấu trúc tương tự như estrogen, và do đó, về mặt lý thuyết, việc ăn vào cũng có thể làm tăng nguy cơ ung thư vú. Tuy nhiên, các nghiên cứu dịch tễ học cho thấy rằng tiêu thụ Phytoestrogen có liên quan nghịch với sự phát triển của ung thư vú. Các quốc gia có chế độ ăn uống chứa nhiều Phytoestrogen có tỷ lệ mắc ung thư vú thấp nhất thế giới. Đây chỉ là những nghiên cứu quan sát.
Các nghiên cứu ban đầu xem xét mối liên hệ của phytoestrogen, đặc biệt là genstein với ung thư vú để đánh giá hoạt động của nó trên các thụ thể hormone. Trong một nghiên cứu, 48 phụ nữ sắp phẫu thuật cắt bỏ khối vú đã được cho uống bổ sung Isoflavone hàng ngày (45 mg / ngày) hoặc giả dược trong 2 tuần trước khi phẫu thuật. Nhóm được bổ sung Isoflavone đã tăng sự phát triển trong biểu mô tiểu thùy vú và tăng biểu hiện thụ thể progesterone.
Chúng ta biết rằng phytoestrogen có thể liên kết với các thụ thể Estrogen trong ống nghiệm, và giống như Tamoxifen, chúng có cả tác dụng Estrogen nhẹ và kháng nguyên. Do đó, nếu hoạt động kháng nội tiết tố của chúng nổi bật, về lý thuyết, chúng có thể làm giảm tác dụng gây ung thư tiềm ẩn của hoạt động Estrogen. Zava và Duwe đã so sánh phản ứng liều lượng đối với Genstein với phản ứng của Estradiol, Tamoxifen và một số Iso- và Bioflavonoid tương tự về cấu trúc khác (equol, kaempferol và quercetin) trong tế bào ung thư vú ở người trong ống nghiệm. Kết quả cho thấy Genistein là Isoflavonoid duy nhất có tác dụng chủ vận Estrogen mạnh và ức chế tăng trưởng tế bào trong một phạm vi nồng độ có thể đạt được về mặt sinh lý. Tác dụng ức chế tăng trưởng của genstein khác biệt rõ ràng so với tác dụng của tamoxifen.
Tuy nhiên, một thí nghiệm được thực hiện trên những con chuột được cắt buồng trứng cho thấy rằng genstein thực sự kích thích sự phát triển của ung thư tuyến vú. Lý thuyết được công nhận là Phytoestrogen, hoạt động như estrogen yếu, thể hiện hoạt tính estrogen trong môi trường ít Estrogen. Những con vật này, mặc dù đã được noãn hóa nhưng vẫn chưa trưởng thành về mặt giới tính. Một nghiên cứu của Wang và cộng sự đã tìm hiểu tác động của việc tăng nồng độ Genstein lên các tế bào ung thư vú dương tính với thụ thể Estrogen ở người. Genistein tạo ra ảnh hưởng phụ thuộc vào nồng độ đối với sự phát triển của chúng. Ở các mức độ tương tự như được tạo ra bởi đậu nành trong chế độ ăn uống, sự tổng hợp DNA trong các dòng tế bào ung thư vú dường như được kích thích, nhưng ở nồng độ cao hơn. Có vẻ như phytoestrogen có thể hoạt động ở các cấp độ khác trong tế bào và có khả năng gây ung thư vú ở nồng độ thấp.
Mặc dù có một số bằng chứng cho thấy Genstein có khả năng là chất thúc đẩy ung thư, trong hầu hết các nghiên cứu invivo và invitro cho thấy Genstein ức chế sự phát triển của tế bào ung thư vú và gây ra quá trình tự chết ở các dòng tế bào ung thư vú. Trong một nghiên cứu, con chuột cái sơ sinh được cho ăn chất gây ung thư tuyến vú đã biết được phân ngẫu nhiên để nhận Genestein bổ sung, và số lượng ung thư vú ở nhóm tiếp xúc với Genestein đã giảm 50%. Thời điểm sử dụng Genstein dường như rất quan trọng trong việc giảm tỷ lệ mắc ung thư vú. Những con chuột được cho ăn genstein trước 35 ngày tuổi có tỷ lệ mắc các khối u vú giảm đáng kể so với những con tiếp xúc sau này trong cuộc đời.
Mặc dù không có nghiên cứu thực nghiệm trên người, một số nghiên cứu bệnh chứng đã cố gắng liên kết việc ăn đậu nành và nguy cơ ung thư vú. Gần đây nhất, một nghiên cứu bệnh chứng trên 288 đối tượng của Ingram và cộng sự đã xem xét mối liên quan giữa sự bài tiết Phytoestrogen trong nước tiểu và ung thư vú. Bệnh nhân là phụ nữ từ 30 đến 84 tuổi gần đây được chẩn đoán là mắc bệnh ung thư vú; kiểm soát được đối sánh cho các biến nhân khẩu học. Họ phát hiện ra rằng sự gia tăng bài tiết qua nước tiểu của một số phytoestrogen có liên quan đến việc giảm đáng kể nguy cơ ung thư vú (tỷ lệ chênh lệch, 0,27%; độ tin cậy 95%). Lượng hấp thụ quan trọng hơn lượng ăn vào. Một nghiên cứu từ Trung Quốc trên 60 bệnh nhân ung thư vú cho thấy những phát hiện tương tự, trong đó sự bài tiết trung bình của Isoflavone ở bệnh nhân thấp hơn từ 50% đến 65% so với đối tượng đối chứng.
Các kết quả mâu thuẫn gây khó khăn cho việc giải thích các nghiên cứu - các Phytoestrogen có ngăn chặn hoặc thúc đẩy sự phát triển của ung thư vú không?
Có thể là chúng chứng minh hoạt động của Estrogen trong môi trường Estrogen thấp và hoạt động kháng Estrogen trong môi trường nhiều Estrogen. Do đó, có thể chúng có khả năng bảo vệ chống lại ung thư vú trước khi mãn kinh (môi trường Estrogen cao) và là tác nhân procancer sau khi mãn kinh (môi trường Estrogen thấp). Lý thuyết này được hỗ trợ một phần bởi một nghiên cứu từ Singapore cho thấy mối quan hệ tỷ lệ nghịch giữa lượng đậu nành và ung thư vú ở phụ nữ tiền mãn kinh nhưng không phải ở phụ nữ sau mãn kinh.
3. BỆNH TIM MẠCH
Tỷ lệ mắc bệnh tim mạch tăng mạnh ở phụ nữ sau mãn kinh. Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng ERT truyền thống làm giảm mức Cholesterol toàn phần trong huyết thanh và tăng mức Cholesterol Lipoprotein mật độ cao (HDL-C). Nếu được sử dụng để phòng ngừa ban đầu, nó có thể làm giảm tỷ lệ tử vong do bệnh tim mạch từ 35% đến 40%. Những dữ liệu dịch tễ học này được hỗ trợ bởi cả các thử nghiệm lâm sàng và nghiên cứu khoa học cơ bản. Hiệu ứng "người dùng tốt cho sức khỏe" đã được giả thuyết là có ảnh hưởng đến những mối tương quan này, nhưng cho đến nay, vẫn chưa có bằng chứng xác thực để bác bỏ những nghiên cứu lớn này.
Bởi vì tỷ lệ mắc bệnh tim mạch thấp hơn ở các quốc gia tiêu thụ nhiều đậu nành trong chế độ ăn uống, Phytoestrogen, đặc biệt là đậu nành, đã được nghiên cứu như là chất làm giảm cholesterol từ đầu những năm 1940. Trong một nghiên cứu dịch tễ học lớn về mối quan hệ giữa lượng tiêu thụ sản phẩm đậu nành và tổng nồng độ cholesterol trong huyết thanh, 4838 đàn ông và phụ nữ Nhật Bản đã được đo nồng độ cholesterol trong huyết thanh của họ và được phỏng vấn về chế độ ăn uống có đậu nành và các sản phẩm từ đậu nành. Một xu hướng quan trọng ( P<0,001) đã được quan sát thấy khi giảm nồng độ cholesterol toàn phần trong huyết thanh khi tăng lượng tiêu thụ các sản phẩm đậu nành ở cả nam giới và phụ nữ. Tuy nhiên, cũng có thể những người sử dụng đậu nành làm nguồn protein có thể ăn ít protein động vật hơn và do đó, giảm lượng cholesterol và chất béo bão hòa.
Có một số cơ chế mà Phytoestrogen trong chế độ ăn uống có thể ngăn ngừa hoặc giảm xơ vữa động mạch bao gồm hoạt động chống oxy hóa, cải thiện nồng độ lipid huyết tương, giảm hình thành huyết khối và cải thiện sự lưu thông các mạch máu. Các cơ chế tác dụng được đề xuất bao gồm: tăng tiết axit mật, tác động trực tiếp lên thụ thể estrogen, ức chế tổng hợp cholesterol nội sinh, điều chỉnh tăng các thụ thể cholesterol và tăng cường chức năng tuyến giáp (nồng độ thyroxine tăng cao làm giảm mức cholesterol).
Các nghiên cứu điều tra tác dụng bảo vệ tim mạch của Phytoestrogen đã được thực hiện trên cả đối tượng linh trưởng và con người. Năm 1996, Anthony và cộng sự đã nghiên cứu 27 con khỉ đực và cái trước tuổi dậy thì được cho ăn chế độ ăn kiêng vừa phải với protein đậu nành là nguồn protein. Trong một thiết kế chéo, những con khỉ được cho ăn một loại protein đậu nành không chứa Phytoestrogen trong 6 tháng và một protein đậu nành chứa Phytoestrogen trong 6 tháng. Chế độ ăn Phytoestrogen làm giảm đáng kể mức cholesterol lipoprotein mật độ thấp (LDL-C) và mức cholesterol lipoprotein mật độ rất thấp ở cả khỉ đực và khỉ cái từ 30% đến 40% và tăng mức HDL-C lên 15% ở khỉ cái. Ngoài ra, tổng mức cholesterol huyết thanh - tỷ lệ HDL-C giảm 20% ở khỉ đực và 50% ở khỉ cái. Một nghiên cứu tương tự đã được thực hiện vào năm 1997 trên những con khỉ cái đã cắt noãn được cho ăn 1 trong 4 chế độ ăn sau: chỉ toàn protein động vật (casein), protein động vật với 17β-estradiol. Trong đó, protein đậu nành cải thiện cấu trúc lipid huyết tương và protein đậu nành kết hợp với estradiol đã cải thiện cấu trúc lipid tốt hơn nữa.
Trong một nghiên cứu sâu hơn của Anthony và cộng sự, con khỉ đực trẻ tuổi được cho ăn 1 trong 3 chế độ ăn sau đây trong 14 tháng: protein động vật, đậu nành thiếu Phytoestrogen hoặc đậu nành chứa Phytoestrogen. Một lần nữa, những đối tượng được ăn đậu nành chứa Phytoestrogen đã cải thiện cấu hình lipid so với 2 nhóm còn lại. Ngoài ra, các nghiên cứu khám nghiệm tử thi được thực hiện trên một mẫu ngẫu nhiên của mỗi nhóm cho thấy nhóm được cho ăn Phytoestrogen có ít hơn 90% chứng xơ vữa động mạch so với nhóm được ăn protein động vật.
Có rất nhiều nghiên cứu cỡ mẫu nhỏ trên người nhằm xem xét những lợi ích tiềm năng về tim mạch của Phytoestrogen. Trong nỗ lực kết hợp những điều này, Anderson và cộng sự thực hiện một phân tích tổng hợp của 38 thử nghiệm có đối chứng về việc sử dụng protein đậu nành để giảm cholesterol ở người. 34 trong số 38 nghiên cứu cho thấy có sự cải thiện về giá trị lipid. Nhìn chung, trung bình ăn 47 g protein đậu nành mỗi ngày làm giảm đáng kể có ý nghĩa thống kê 9,3% tổng mức cholesterol huyết thanh, 12,9% mức LDL và 10,5% mức chất béo trung tính. Không có sự thay đổi tổng thể nào được ghi nhận về mức HDL-C hoặc lipoprotein mật độ rất thấp. Ngoài ra, tổng mức cholesterol huyết thanh ban đầu của bệnh nhân càng cao thì phản ứng của họ với lượng đậu nành càng tốt. Những người có mức cholesterol bình thường với giá trị cholesterol ban đầu dưới 5,2 mmol / L (<200 mg / dL) có mức giảm không đáng kể là 4,4%, trong khi những người có giá trị ban đầu trên 8,66 mmol / L (> 335 mg / dL) có mức giảm đáng kể là 19,6 %.
Kể từ năm 1995, các nghiên cứu nhỏ hơn trên người đã được thực hiện. Washburn và cộng sự đã thực hiện một thử nghiệm ngẫu nhiên, mù đôi, chéo ở 51 phụ nữ tiền mãn kinh. Các đối tượng nhận được 3 chế độ ăn kiêng sau theo trình tự, mỗi chế độ ăn trong 6 tuần: chế độ ăn kiêng dựa trên carbohydrate; một chế độ ăn uống với 34 mg Phytoestrogen bổ sung trong một liều duy nhất; và một chế độ ăn kiêng với 34 mg Phytoestrogen chia làm 2 lần. Giảm đáng kể mức cholesterol toàn phần trong huyết thanh (6%) và LDL-C (7%) đã được ghi nhận ở 2 nhóm nhận chế độ ăn đậu nành so với nhóm nhận chế độ ăn kiêng carbohydrate. Giảm đáng kể 5 mm Hg huyết áp tâm thu cũng được ghi nhận ở những đối tượng được bổ sung đậu nành hai lần mỗi ngày so với chế độ ăn chỉ có carbohydrate.
Để xác định xem protein đậu nành có làm giảm mức cholesterol toàn phần ở các đối tượng không có cholesterol trong chế độ ăn kiêng, Wong et al đã thực hiện một nghiên cứu chéo ngẫu nhiên. 13 người đàn ông tăng cholesterol máu và tăng cholesterol máu từ 20 đến 50 tuổi được cho ăn chế độ ăn đạm đậu nành của Hội đồng Giáo dục Cholesterol Quốc gia trong 5 tuần, sau đó là thời gian ngưng từ 10 đến 15 tuần , và tiếp tục là chế độ ăn kiêng thay thế trong 5 tuần. Tác dụng hạ cholesterol trong máu của protein đậu nành không phụ thuộc vào tuổi và trọng lượng cơ thể. Bất kể tình trạng lipid ban đầu, chế độ ăn protein đậu nành có liên quan đến sự giảm có ý nghĩa thống kê nồng độ LDL-C trong huyết tương ( P = 0,03) và tỷ lệ LDL-C huyết tương so với HDL-C ( P = 0,005).
Theo sau các nghiên cứu về linh trưởng, sự quan tâm tập trung vào việc tìm kiếm thành phần của đậu nành chịu trách nhiệm lớn nhất cho khả năng giảm cholesterol của nó, chủ yếu là Isoflavone - Genstein và Daidzein. Ở 15 phụ nữ trẻ khỏe mạnh có mức cholesterol bình thường, người ta thấy rằng 45 mg / ngày Isoflavonoid, nhưng không phải 23 mg / ngày, làm giảm đáng kể mức cholestrol và LDL-C toàn phần trong huyết thanh. Trong một thử nghiệm không kiểm soát, Nestel và cộng sự đã nghiên cứu 15 phụ nữ tiền mãn kinh và mãn kinh được cho ăn 45 mg / ngày Genestein trong 10 tuần. Mặc dù không có sự thay đổi đáng kể về mức LDL-C sau khi điều trị, sự tuân thủ của động mạch đã cải thiện 26%, một mức độ tương tự như gặp ở những phụ nữ được ERT thông thường. Không phải tất cả các thử nghiệm đều cho thấy sự cải thiện trong hoạt động lipid. Hodgson và cộng sự đã thực hiện nghiên cứu ở 46 nam giới và 13 phụ nữ sau mãn kinh được cung cấp 55 mg / ngày Isoflavonoid (chủ yếu là Genstein) ở dạng viên trong 8 tuần theo nghiên cứu thiết kế 2 nhánh song song. Không có sự khác biệt nào được ghi nhận về mức cholesterol ban đầu và sau điều trị và người ta kết luận trong nghiên cứu này rằng những bệnh nhân có mức cholesterol bình thường ở mức ban đầu không cải thiện đáng kể khi bổ ssung vào chế độ ăn có Isoflavonoid.
Sự thay đổi trong thiết kế nghiên cứu (đặc biệt là loại và số lượng Phytoestrogen được sử dụng); đối tượng nghiên cứu (tuổi và giới tính rất khác nhau); và kết quả nghiên cứu làm cho các nghiên cứu được thực hiện về giảm cholesterol liên quan đến Phytoestrogen khó tổng hợp. Có vẻ như tác dụng có lợi lớn hơn ở những người có mức cholesterol cao hơn bình thường. Nhìn chung, việc bổ sung phytoestrogen dường như có tác dụng có lợi đối với các giá trị lipid, nhưng mức độ của tác dụng đó, ý nghĩa lâm sàng của nó và lượng Isoflavone đậu nành cần thiết để có được nó vẫn còn là một câu hỏi. Mặc dù có sự mâu thuẫn, không có nghiên cứu nào cho thấy sự gia tăng giá trị lipid khi sử dụng các chế độ ăn kiêng này.
Có bằng chứng nào khác để cải thiện bệnh tim mạch không?
Mặc dù protein đậu nành có thể làm giảm giá trị lipid nhưng cho đến nay vẫn chưa có nghiên cứu nào nghiên cứu về tác dụng lâu dài của đậu nành trong việc ngăn ngừa bệnh mạch vành. Có bằng chứng dịch tễ học mạnh mẽ cho thấy nguy cơ mắc bệnh tim ở các nước châu Á thấp hơn đáng kể so với Hoa Kỳ, nhưng điều này gây nhầm lẫn bởi thực tế là chế độ ăn của người châu Á cũng có ít chất béo bão hòa. Chỉ có một nghiên cứu về loài linh trưởng cho thấy chế độ ăn nhiều đậu nành làm giảm chứng xơ vữa động mạch, vốn có thể ảnh hưởng đến tỷ lệ bệnh tim. Người ta cũng quan tâm đến chức năng ức chế tiểu cầu của Genstein in vitro. Nakashima và cộng sự cho thấy rằng các tiểu cầu được ủ trong ống nghiệm với Genstein đã hoàn toàn ức chế sự kết tập tiểu cầu do thromboxan A 2 và các chất tương tự collagen gây ra . Cơ chế mà điều này xảy ra vẫn chưa được hiểu rõ, và ý nghĩa lâm sàng và ứng dụng của điều này cần được nghiên cứu thêm. Cần có các nghiên cứu bổ sung để xem xét tác động của Isoflavone và các Phytoestrogen khác lên Lipoprotein, cầm máu và chức năng mạch máu.
4. NÓNG BỪNG VÀ CÁC TRIỆU CHỨNG MÃN KINH
Các cơn bốc hỏa phổ biến ở tuổi mãn kinh và là lý do phổ biến nhất mà phụ nữ mãn kinh trích dẫn khi sử dụng ERT. Tỷ lệ hiện mắc của họ rất khác nhau theo phân bố địa lý, từ 70% đến 80% phụ nữ ở Hoa Kỳ, từ 10% đến 14% ở Singapore và Nhật Bản. Điều thú vị là dường như ERT không làm giảm tỷ lệ bốc hỏa mãn kinh ở phụ nữ châu Á. Chung và cộng sự đã thực hiện một nghiên cứu mù đôi trên 83 phụ nữ Hồng Kông Trung Quốc mãn kinh phẫu thuật được phân ngẫu nhiên để được điều trị với 0,625 mg / ngày Estradiol. Đã có sự gia tăng đáng kể nồng độ Estradiol huyết thanh khi điều trị so với giả dược ( P<0,001) nhưng không có sự khác biệt đáng kể về tần suất các cơn bốc hỏa giữa các nhóm. Người ta đưa ra giả thuyết rằng chế độ ăn uống chứa Phytoestrogen có thể phủ nhận tác động của estradiol đối với các triệu chứng mãn kinh, nhưng thói quen ăn uống thực tế của các đối tượng không được ghi nhận trong nghiên cứu này.
Một số nghiên cứu có kiểm soát đã được thực hiện về tác động của Phytoestrogen đối với các triệu chứng mãn kinh. Washburn và cộng sự ghi nhận sự giảm có ý nghĩa thống kê về các triệu chứng vận mạch và các triệu chứng giảm kích thích tố ở 51 bệnh nhân được bổ sung Phytoestrogen (17 mg) hai lần mỗi ngày so với những bệnh nhân dùng giả dược. Tuy nhiên, bổ sung này không cải thiện các triệu chứng mãn kinh khác, chẳng hạn như thay đổi tâm trạng, và không ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống tổng thể. Albertazzi và cộng sự đã xem xét tác động của việc bổ sung bột phân lập protein đậu nành vào chế độ ăn hàng ngày đối với các cơn bốc hỏa ở 104 phụ nữ sau mãn kinh trong một thử nghiệm ngẫu nhiên, mù đôi, song song, ngẫu nhiên có đối chứng với giả dược kéo dài 12 tuần. Bệnh nhân được chỉ định dùng 60 g / ngày protein đậu nành cô lập hoặc 60 g / ngày giả dược (casein). Vào cuối tuần thứ 12, bệnh nhân dùng đậu nành đã giảm 45% các cơn bốc hỏa hàng ngày so với mức giảm 30% khi dùng giả dược ( P <0,01). Murkies và cộng sự lựa chọn ngẫu nhiên 58 phụ nữ sau mãn kinh trong một thiết kế nghiên cứu mù đôi. Bệnh nhân được bổ sung bột mì hoặc bột đậu nành (45 g / ngày) trong 12 tuần. Nhìn chung, những người sử dụng bột đậu nành có tần suất bốc hỏa giảm 40% so với mức giảm 25% ở những người sử dụng bột mì.
5. LOÃNG XƯƠNG
Liệu pháp thay thế Estrogen có hiệu quả cao trong việc giảm tốc độ mất xương và cũng có thể thay thế xương đã mất. Dữ liệu dịch tễ học cho thấy rằng loãng xương phổ biến ở phụ nữ Nhật Bản (những người tiêu thụ chế độ ăn giàu sản phẩm từ đậu nành) khoảng 1/3 so với những người ăn chế độ ăn kiêng phương Tây. Mức độ di truyền này vẫn chưa được biết.
Cho đến nay, một số thử nghiệm có đối chứng đã được thực hiện đặc biệt về Phytoestrogen và chứng loãng xương ở phụ nữ. Kardinaal và cộng sự ở Hà Lan đã đưa ra giả thuyết rằng tốc độ mất xương có liên quan nghịch với sự bài tiết Phytoestrogen qua nước tiểu được sử dụng như một dấu hiệu đại diện cho lượng ăn vào. Họ so sánh sự bài tiết Flavonoid trong nước tiểu của 35 phụ nữ có tỷ lệ mất xương cao (> 2,5% mỗi năm) với sự bài tiết Flavonoid ở 35 phụ nữ có tỷ lệ mất xương thấp (<0,5% mỗi năm). Không có sự khác biệt về sự bài tiết Isoflavonoid giữa 2 nhóm và người ta kết luận rằng dường như không có tác dụng bảo vệ. Tuy nhiên, các mô hình động vật đã chứng minh tác dụng tích cực có thể có của Isoflavone đối với xương. Gần đây, nó đã được chứng minh trong một thử nghiệm đối chứng với giả dược rằng những con chuột được cắt buồng trứng được ăn chế độ ăn kiêng chứa genstein đã giảm đáng kể sự mất xương.
Tất cả các Phytoestrogen không có khả năng giống nhau khi đề cập đến việc ngăn ngừa loãng xương. Mối quan tâm tập trung vào Phytoestrogen dạng Aglycone trong việc ngăn ngừa mất xương.
Phytoestrogen dạng Aglycone giúp bảo vệ chống lại tình trạng mất xương. Nó có thể được sử dụng như điều trị ngăn ngừa loãng xương. Thay thế lượng estrogen bị mất sau mãn kinh giúp làm chậm quá trình mất xương và cải thiện khả năng hấp thu và giữ canxi của cơ thể.
Hầu hết các nghiên cứu về hiệu quả của Phytoestrogen dạng Aglycone đã được thực hiện ở Ý, Hungary và Nhật Bản. Dạng Aglycone hoạt tính đã được chứng minh là có khả năng ức chế tế bào hủy xương ở chuột và ức chế hoạt động của hormone tuyến cận giáp.
Một số nghiên cứu ở người mù đôi đã cho thấy tác dụng hữu ích của Aglycone trong việc giảm mất xương. Năm 1997 Gambacciani và cộng sự đã quan sát thấy tác dụng của Aglycone kết hợp với ERT ở phụ nữ sau mãn kinh. Nghiên cứu bao gồm 4 nhóm phụ nữ sau mãn kinh được điều trị trong 2 năm với một trong những cách sau: (1) chỉ bổ sung canxi (500 mg / ngày), (2) ipriflavone (600 mg / ngày) cộng với cùng một liều canxi, ( 3) estrogen liên hợp liều thấp (0,3 mg / ngày) cộng với canxi, hoặc (4) Phytoestrogen dạng Aglycone. Những tác dụng có lợi nhất trong việc giảm mất xương đã được thấy ở những bệnh nhân dùng Aglycone với một lượng đáng kể ( P<.05) tăng mật độ xương đốt sống ở những nhóm này. Trong một nghiên cứu khác có đối chứng với giả dược, 98 phụ nữ được chẩn đoán loãng xương đã được cho dùng Phytoestrogen, 200 mg, 3 lần mỗi ngày. Sau 2 năm điều trị, nhóm được điều trị bằng giả dược đã mất 3,5% khối lượng xương, nhưng những người được điều trị bằng Phytoestrogen đã duy trì hoặc tăng nhẹ mật độ xương của họ. Một nghiên cứu khác có đối chứng với giả dược với 453 người tham gia và thiết kế nghiên cứu tương tự cũng cho kết quả tương tự sau 2 năm.
Có một số bằng chứng cho thấy, ngoài việc làm chậm quá trình mất xương, điều trị bằng Phytoestrogen có thể làm tăng khối lượng xương. Trong một thử nghiệm lâm sàng nhóm song song, mù đôi, có đối chứng với giả dược kéo dài 1 năm, 41 phụ nữ sau mãn kinh được dùng Phytoestrogen và 50 người được dùng giả dược. Sáu tháng sau, nhóm điều trị bằng Phytoestrogen có sự gia tăng và có ý nghĩa thống kê về mật độ khoáng xương đốt sống, trong khi ghi nhận giảm ở nhóm được điều trị bằng giả dược. Trong một nghiên cứu nhỏ hơn ở Ý, 28 phụ nữ trên 65 tuổi, có chẩn đoán loãng xương và bằng chứng chụp X quang của ít nhất một vết gãy đốt sống, được điều trị bằng Phytoestrogen (600 mg / ngày) hoặc giả dược trong một nhóm ngẫu nhiên, mù đôi, song song. thiết kế. Tất cả bệnh nhân được bổ sung 1000 mg / ngày canxi. Sau 12 tháng, mật độ khoáng xương ở bán kính tăng 6% ở nhóm được điều trị bằng Phytoestrogen (P <0,05). Giá trị mật độ khoáng của xương không thay đổi trong nhóm dùng giả dược.
Nói chung, Phytoestrogen là phương pháp an toàn nhất hiện nay. Có cấu trúc gần giống vơi Estrogen, Phytoestrogen cũng cải thiện nhanh chóng các tình trạng do Estrogen thiếu hụt gây ra: mất ngủ, bốc hỏa, suy giảm ham muốn, khô hạn,...và giúp ngăn ngừa bệnh tim mạch. Điểm đặc biệt khi sử dụng Phytoestrogen dạng Aglycone hoàn toàn từ tự nhiên và có nguồn gốc thực vật vì vậy không gây ra các khả năng tiềm ẩn ung thư hay khiến khối u phát triển. Đó là lý do vì sao các Bác sĩ, Chuyên khoa mạnh dạn sử dụng Phytoestrogen dạng Aglycone trong hỗ trợ điều trị các vấn đề cho phụ nữ quanh mãn kinh.
Mặc dù ngày càng có nhiều bằng chứng cho thấy việc bổ sung đậu nành và các sản phẩm từ đậu nành vào chế độ ăn uống có thể mang lại một số lợi ích, nhưng vẫn còn nhiều câu hỏi chưa được giải đáp. Một trong những điều quan trọng nhất là các tác dụng phụ tiềm ẩn. Cần phải nghiên cứu thêm khả năng gây ra sự phát triển ung thư vú trong một môi trường ít estrogen. Việc sử dụng Phytoestrogen cũng đã được phát hiện có ảnh hưởng đến nồng độ của thyroxine, insulin và glucagon. Do đó, chúng có khả năng hoạt động như những chất gây rối loạn nội tiết. Bằng chứng từ các nghiên cứu trên động vật cho thấy việc tiêu thụ một lượng lớn Phytoestrogen có thể ảnh hưởng xấu đến khả năng sinh sản. Các nghiên cứu ban đầu được thực hiện về phytoestrogen liên quan đến một số nghiên cứu nơi cừu tiếp xúc với lượng cỏ ba lá cao trong thức ăn gia súc của chúng, trở nên vô sinh. Những con chuột được cho ăn một chế độ ăn nhiều coumestrol duy trì một trạng thái không rụng trứng mãn tính. Sáu phụ nữ tiền mãn kinh được cho ăn sữa đậu nành hàng ngày trong 1 tháng đã giảm đáng kể mức estradiol, vẫn tồn tại trong 2 đến 3 tháng sau khi ngừng can thiệp. Chiều dài chu kỳ kinh nguyệt cũng tăng khoảng 4 ngày ở những bệnh nhân ăn đậu nành, mặc dù không có ý nghĩa thống kê có thể do quy mô nhỏ của nghiên cứu.
III. TÓM LƯỢC
Sự quan tâm đến việc sử dụng Phytoestrogen thay thế cho ERT truyền thống đã tăng lên rất nhiều trong vòng 3 đến 5 năm qua do nhận thức phổ biến rằng chúng có thể là một sự thay thế tự nhiên cho thuốc kê đơn. Hầu hết bằng chứng về lợi ích của Phytoestrogen đến từ các nghiên cứu trong ống nghiệm và động vật. Rất ít nghiên cứu đã được thực hiện ở người, và các bằng chứng dịch tễ học hiện tại có thể bị nhầm lẫn bởi nhiều yếu tố. Nếu không có dữ liệu của con người, rất ít có thể ngoại suy các tác động tiềm ẩn ở người.
Mặc dù bằng chứng về tác dụng có lợi của Phytoestrogen ngày càng tăng, nhưng bằng chứng hiện tại về lợi ích của việc sử dụng ERT truyền thống thuyết phục hơn nhiều cho việc tiêu thụ Phytoestrogen. Có bằng chứng dịch tễ học và in vitro, nhưng không có thử nghiệm lâm sàng trên người, liên kết việc ăn uống Phytoestrogen với tỷ lệ thấp hơn của một số bệnh ung thư. Tuy nhiên, các yếu tố cụ thể trong chế độ ăn uống giúp bảo vệ ung thư vẫn chưa được làm sáng tỏ. Ngoài ra, các mối quan hệ thời gian của Phytoestrogen và khả năng ngăn chặn ung thư vẫn chưa được thiết lập, và những mối quan hệ này có thể quan trọng. Ví dụ, có vẻ như mô vú đang phát triển đáp ứng hầu hết các Phytoestrogen. Các nghiên cứu trên động vật cho thấy rằng mức cholesterol được giảm xuống khi tăng lượng Phytoestrogen và cũng có một số bằng chứng từ các nghiên cứu trên người cho thấy Phytoestrogens có thể làm giảm mức cholesterol ở những người đã có tăng cholesterol máu. Bằng chứng là yếu cho khả năng của Phytoestrogen trong việc giảm các triệu chứng mãn kinh. Ipriflavone, một isoflavone tổng hợp, có thể hữu ích trong việc ngăn ngừa loãng xương.
Liều lượng và những loại Phytoestrogen nào là tốt nhất?
Bằng chứng hiện tại là quá sơ bộ để thậm chí có thể đề xuất liều lượng có thể có lợi ích tối đa. Ngay cả khi bệnh nhân chuyển sang các sản phẩm từ đậu nành, một số yếu tố ảnh hưởng đến sinh khả dụng. Xu và cộng sự phát hiện ra rằng Daidzein có tính khả dụng sinh học cao hơn Genstein. Hiệu quả có thể thay đổi đáng kể dựa trên loại vi sinh đường ruột hiện có. Liều lượng có thể thay đổi đáng kể tùy thuộc vào mục đích là phòng chống ung thư hay ngăn ngừa các triệu chứng mãn kinh. Nhưng để bảo đảm hấp thu hoàn thiện nên sử dụng loại Phytoestrogen đã được chuyển hóa đường ruột (Aglycone hoạt tính).
Có những Phytoestrogen đặc biệt nào bảo vệ hoặc điều trị một số bệnh nhất định không?
Những tác dụng này có tăng lên khi tăng liều không?
Các estrogen không được sử dụng từ phytoestrogen có thực sự tạo ra ung thư ở những người nhạy cảm không?
Điều cần thiết là các thử nghiệm ngẫu nhiên có đối chứng, đặc biệt là để quan sát tác động lên mô mạch máu, mô vú và nội mạc tử cung.
Đó là một quan điểm đơn giản rằng bằng cách áp dụng chế độ ăn uống của một quốc gia khác, người ta có thể tự động giả định hồ sơ bệnh tật của quốc gia đó. Nhiều yếu tố gây nhiễu làm cho tiền đề này khó xảy ra. Phytoestrogen tiêu thụ một mình có thể không hữu ích, nhưng có thể yêu cầu kết hợp với các yếu tố chế độ ăn uống khác để phát huy tác dụng của chúng. Ngoài ra, thay đổi cấu hình bệnh tật không có nghĩa là tăng tuổi thọ. Nhật Bản có tuổi thọ cao hơn Hoa Kỳ, nhưng các nước Địa Trung Hải, chẳng hạn như Ý, có tuổi thọ cao hơn Nhật Bản.
An toàn của phytoestrogen cũng là một vấn đề cần quan tâm. Mặc dù những chất này được tiêu thụ với số lượng lớn ở một số quốc gia nhất định và do đó, việc tiêu thụ phytoestrogen trong chế độ ăn uống dường như là "an toàn".
IV. KẾT LUẬN
Khuyến cáo thay thế ERT bằng Phytoestrogen có nguồn gốc từ đậu nành hoặc thực vật là quá sớm. Bằng chứng hiện tại không cho phép chúng tôi đưa ra kết luận chắc chắn do kích thước mẫu nhỏ, thiếu sự kiểm soát thường xuyên và các nhóm giả dược, sự thay đổi của thiết kế nghiên cứu và sự khác biệt lớn về số lượng và loại phytoestrogen được sử dụng. Bằng chứng về tác dụng có lợi của phytoestrogen ngày càng tăng, nhưng vẫn cần các nghiên cứu sâu hơn. Không có đủ bằng chứng để khuyến nghị số lượng nhưng loại phytoestrogen cụ thể để phòng ngừa hoặc điều trị bất kỳ vấn đề về tiền mãn kinh trước mắt là Aglycone. Khuyến cáo đi kèm là thực hiện chế độ ăn nhiều trái cây, rau và chất xơ, ít thịt và hàm lượng chất béo bão hòa để làm giảm các dấu hiệu bốc hỏa, mất ngủ, suy giảm ham muốn, khô hạn,...
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. Stampfer MJColditz GAWillett WC et al. Postmenopausal estrogen therapy and cardiovascular disease. N Engl J Med. 1991;325756- 762
2. Sourander LRajala TRaiha IMakinen JErkkola RHelenius H Cardiovascular and cancer morbidity and mortality and sudden cardiac death in post menopausal women on estrogen replacement therapy (ERT). Lancet. 1998;3521965- 1969
3. Grady DRubin SMPetitti DB Hormone therapy to prevent disease and prolong life in post-menopausal women. Ann Intern Med. 1992;1171016- 1037
4. Barrett-Connor E Hormone replacement therapy. BMJ. 1998;317457- 461
5. Resnick SMMetter EJZonderman AB Estrogen replacement therapy and longitudnal decline in visual memory: a possible protective effect? Neurology. 1997;491491- 1497
6. Tang MXJacobs DStern Y Effect of estrogen during menopause on risk and age at onset of Alzheimer's disease. Lancet. 1996;348429- 432
7. Krall EADawson-Hughes BHannan MTWilson PWKiel DP Postmenopausal estrogen replacement and tooth retention. Am J Med. 1997;102536- 542
8. Calle EEMiracle-McMahill HLThun MJ Estrogen replacement therapy and risk of fatal colon cancer in a prospective cohort of postmenopausal women. J Natl Cancer Inst. 1995;87517- 523
9. Collaborative Group on Hormonal Factors in Breast Cancer, Breast cancer and hormone replacement therapy: collaborative reanalysis of data from 51 epidemiological studies of 52,705 women with breast cancer and 108,411 women without breast cancer. Lancet. 1997;3501047- 1059
10. Nand SLWebster MABaber RO'Connor VOgen/Provera Study Group, Bleeding pattern and endometrial changes during continuous combined hormone replacement therapy. Obstet Gynecol. 1998;91678- 684
11. Grady DGebretsadik TKerlikowske KErnester VPetitti D Hormone replacement therapy and endometrial cancer risk: a meta-analysis. Obstet Gynecol. 1995;85304- 313
12. Keating NLCleary PDRossi ASZaslavsky AMAyanian JZ Use of hormone replacement therapy by postmenopausal women in the United States. Ann Intern Med. 1999;130545- 553
13. Ravnikar VA Compliance with hormone replacement therapy. Am J Obstet Gynecol. 1987;1561332- 1336
14. Coope JMarsh J Can we improve compliance with long term HRT? Maturitas. 1992;15151- 158
15. Eisenberg DMDavis RBEttner SL et al. Trends in alternative medicine use in the United States, 1990-1997. JAMA. 1998;2801569- 1575
16. Winslow LCKroll DJ Herbs as medicines. Arch Intern Med. 1998;1582192- 2199
17. Miller LG Herbal medicinals: selected clinical considerations focusing on known or potential drug-herb interactions. Arch Intern Med. 1998;1582200- 2211
18. Seidl MMStewart DE Alternative treatments for menopausal symptoms: systematic review of scientific and lay literature. Can Fam Physician. 1998;441299- 1308
19. Blatt MHGWeisbader HKupperman HS Vitamin E and climacteric syndrome. Arch Intern Med. 1953;91792- 799
20. Chenoy RHussain STayob YO'Brien PMSMoss MYMorse PF Effect of oral gamolenic acid from evening primrose oil on menopausal flushing. BMJ. 1994;308501- 503
Xem thêm